Đôi lần lang thang ở nước ngoài tôi đã bắt gặp mô hình kinh doanh càphê kết hợp triển lãm nghệ thuật, hay sân bóng đá có quán càphê làm nơi gặp mặt người hâm mộ và cầu thủ. Rất đông khách, rất hấp dẫn và rất có gu. Lúc đó tôi chỉ nghĩ: người ta khéo tận dụng mặt bằng, khéo kết hợp không gian quá nhỉ!
Đến khi một ngày làm “hướng dẫn viên du lịch” bất đắc dĩ cho mấy người bạn từ châu Âu ghé khu trung tâm Sài Gòn dịp tết vừa qua, tôi chợt nhận ra có không ít địa điểm du lịch ở ta đã khéo làm mô hình kết hợp này, ví dụ như quán L’Usine trên đường Lê Lợi chẳng hạn. Nơi mà cô bạn người Ireland đã phải thốt lên: Có thể uống nắng sớm Sài Gòn lọc qua những vòm cây! Nghe thật ấn tượng và dễ thương! Thế là tôi quyết định trở lại cái “xưởng máy” này để trải nghiệm thêm lần nữa xem sao.
Rõ ràng L’Usine không hẳn là một quán quá đặc sắc hay một shop lừng danh, cũng không phải nơi dân ghiền càphê Sài Gòn hay ghé lại để “ngồi đồng” cả buổi, hoặc là địa chỉ kinh doanh hàng hiệu gì ghê gớm, nhưng khi kết hợp nhiều yếu tố với nhau – càphê và shop, đi cùng triển lãm nghệ thuật – thì lại có duyên, lại hỗ trợ nhau hiệu quả, nhất là ở khu vực có giá thuê mặt bằng cao ngất ngưởng thì cách làm này rất hữu dụng. Cái này bù cái kia, cái này hút khách cho cái kia và ngược lại. Trong nắng sớm chếch qua những vòm cây dầu cao vút bên ngoài đại lộ Lê Lợi, không gian quán trở nên lung linh hơn, gợi nhớ hơi hướng những ngôi nhà thuở đầu thế kỷ 20 rất giản dị mà cũng thật sang cả. Không hề trưng bày loè loẹt hay bàn ghế cầu kỳ gì cả, khách dạo phố ghé đến rồi đi, dân du lịch bụi cầm bản đồ xì xồ nghiêng ngó, dân đi chợ Bến Thành tay xách nách mang… hiếm thấy ai ngồi đây lâu làm gì. Thế nên bàn ghế ở L’Usine là dạng dùng trong xưởng máy hồi xưa, sắt uốn đi với gỗ trần ăn chắc mặc bền, còn hàng hoá chủ yếu là đồ lưu niệm, gia dụng, tranh ảnh và các vật phẩm thủ công xinh xắn, sắp xếp có gu. Thế nên dù ít vẫn là đủ cho du khách đọng lại ấn tượng đẹp về một góc Sài Gòn của hôm nay có gạch nối với hôm qua, năng động và tao nhã.
Thế nên nắng xuân trên phố xá Sài Gòn được thêm một chỗ dừng chân ghé thăm, gọn ghẽ, nhẹ nhàng.
Trong ánh nắng chiếu vào bên trong, không gian quán trở nên lung linh, thanh khiết. |
Bàn ghế ở đây là dạng dùng trong xưởng máy ngày xưa, sắt uốn với gỗ trần. Hàng hoá chủ yếu là đồ lưu niệm và các vật phẩm thủ công xinh xắn. |