Căn nhà trước khi cải tạo sử dụng tường của các nhà bên cạnh, kết cấu chính là khung thép. Sàn gác lửng
làm bằng ván ép đã mục nát. Nhà không có hầm phân mà xả trực tiếp ra bên ngoài.
Căn nhà là nơi sống của một họa sĩ độc thân. Kiến trúc sư đã tiết kiệm tối đa chi phí cho gia chủ,
từ nguyên vật liệu, nhân công đến đồ dùng. Chi phí tổng cộng là 100 triệu.
Kiến trúc sư đã tận dụng khung thép tái chế để làm khung nhà. Gỗ pallet cũ dùng làm mái, tường và sàn gác lửng.
Những vật liệu này chủ yếu đã qua sử dụng, sau đó được tẩm hóa chất để chống mối mọt và cháy nổ.
Gạch hoa được sử dụng để gợi nhớ đến hình ảnh Sài Gòn xưa
Gác lửng là nơi thờ Phật và nơi nghỉ ngơi. Không gian mở thông tầng vừa là phòng khách, sinh hoạt, vẽ tranh.
Kiến trúc sư đã tối ưu hóa các không gian để đáp ứng nhu cầu sử dụng hàng ngày, trên cơ sở hợp thành
các khối tiện ích như khu phơi, máy giặt, tủ lạnh. Phía dưới cầu thang vừa là nơi nghỉ ngơi vừa là chỗ đọc sách.
Khu bếp và vệ sinh luôn thông thoáng nhờ giếng trời nhỏ. Giữa trần và mái nhà có khe gió
và ánh sáng để tạo sự đối lưu không khí.
Mắt cắt của ngôi nhà