Nhưng cũng phải 11 năm sau, bà mới chọn được cho mình một chốn để nương thân, một ngôi nhà nằm ở phường An Phú, quận 2, Thành phố Hồ Chí Minh.
Bà chủ đang thư giãn thoải mái ngoài hiên. Những cây mít được trang trí bằng những chiếc đèn treo mang từ Hà Nội vào. McKenzie hợp với cuộc sống mà rất nhiều các sinh hoạt được tổ chức ngoài trời như ở đây. Mái hiên nhà được lợp bằng tranh, loại vật liệu xây dựng rẻ tiền mà ngay cả những người dân ở đây cũng đã ít dùng.
Ngôi nhà ngoại ô đặc trưng của Việt Nam này đã 40 năm tuổi, nằm trên bờ sông Sài Gòn, tại một nơi dân cư không quá sầm uất, thậm chí có phần vắng vẻ, cách trung tâm 20 phút đi xe.
"Căn nhà lúc đó vừa nhỏ, vừa tồi tàn", McKenzie nhớ lại, "Nhưng tôi thích một điều là sông Sài gòn bao xung quanh nhà", và bà đã đặt bút ký hợp đồng thuê nhà ngay hôm đó, với giá 1.500 USD/ tháng. Vào thời điểm đó, những người ngoại quốc ở Việt Nam còn chưa được mua nhà, và họ đều phải đi thuê dài hạn như thế này.
Sau khi sửa lại, ngôi nhà đã có một diện mạo mới, với hai tầng để sống và một khu vườn lớn bao quanh. Trong vườn, bà trồng thêm một số loại cây cảnh bổ sung vào vườn mít vốn có.
Sau ba tháng sửa chữa với tổng chi phí hết đến 60.000 USD, ngôi nhà đã có được diện mạo của một ngôi nhà nghỉ ngoại ô hai tầng hiện đại với gần 300 mét vuông diện tích ở và một sân chơi 80 mét cho hai cô gái sinh đôi, Tara và Aubrey, khi đó mới 10 tuổi.
Như phần lớn người dân Việt nam, Valerie cũng sùng bái đạo Phật. Bà thường sắm những bức tượng này từ các của hàng đồ cổ.
Đồ gỗ thô mộc vẫn chiếm phần lớn nội thất của ngôi nhà. Phòng ngủ của cậu Aubrey được trang trí bằng một bức tranh của chính mình. Sập gụ được bà mẹ mua từ Hà nội về, còn chiếc đèn là sản phẩm của "Sống".
Bồn tắm đá tự nhiên với mái nhà lợp tranh độc đáo. Bồn sục bằng gỗ được nhập từ Nhật Bản với giá cực rẻ: chỉ 100 USD. Bức tranh hiện đại treo trên tường là của họa sỹ Đinh Ý Nhi
Lúc này bà đã sáng lập một thương hiệu một thương hiệu thời trang nổi tiếng ở Việt Nam lấy tên là Sống, và phần lớn đồ nội thất trong nhà là sản phẩm của chính thương hiệu này.
Phòng của Aubrey do chính cậu chọn màu sơn đỏ, mặc dù lúc đó cậu mới chỉ 10 tuổi. Valerie chỉ thêm vào một chút tông vàng cho căn phòng bớt chói. Một số đồ đạc khác trong phòng là sản phẩm của "Sống".
Những bức tường gỗ, cửa gỗ được sơn lại bằng những màu mà theo Valerie là "mang sắc thái của Vùng Caribbe"
Valerie yêu sự giản dị của nông thôn và yêu cầu chị Bích, đầu bếp của gia đình sử dụng rổ rá bằng mây tre ở trong bếp mặc dù chị vẫn thích đồ nhựa hơn.
Chiếc giường này được Valerie đặt gần cửa sổ theo lời khuyên của một nhà phong thủy. "Tôi thích phong cách sống của những người châu Á" - bà nói - "nó đơn sơ nhưng đầy huyền bí".
Phòng sinh hoạt hiện đại của ngôi nhà. Phần lớn nội thất mang phong cách thuộc địa và được mua ở đây cũng như mang từ Cambodia về. Căn phòng này mới được sửa lại vào năm 2005, trước đây nó mang cùng phong cách với những phòng ngủ trên lầu.
Khác với người anh sinh đôi, cô bé Tara lại chọn màu xanh cho nội thất của phòng mình. Điểm nhấn của căn phòng là chiếc đèn chùm bằng giấy cắt của Tord Boontje được mang từ Milan về.
Chiếc bàn ăn 80 năm tuổi được Valerie mang về từ nhà của một người bạn, người này được thừa hưởng một ngôi nhà cổ nhưng lại không có hứng thú với những thứ đồ này còn bộ ghế gỗ tận dụng này mà nhiều người có lẽ đã bỏ đi nhưng được bà mang về từ tận Thái lan.
Trong gia đình bà còn có Rene Tayeb, chồng bà, hiện làm giám đốc cho Sống cùng với hai chú chó, ba con mèo và 11 con chim.