Mà nhìn kỹ, để làm cái quán bụi bụi nho nhỏ này không hề đơn giản. Thử hỏi, đâu có dễ “đánh” mãi vào cái thói ham tò mò ngoắt ngoéo, đâu có dễ lôi khách quay trở lại nếu quán không chọn được gu riêng. Dùng toàn đồ cũ, đồ tái chế, nên phải biết chọn lọc, biết nhấn nhá, cũng phải lưu lại dấu ấn ít nhiều nhờ những góc ngồi đọc sách riêng tư gọn gọn xinh xinh, nhờ khung cửa sổ rộng nhìn ra khoảnh đất bên cạnh cỏ dại mọc xanh ngắt. Nghe nói đấy là đất dự án cao ốc gặp thời khủng hoảng kinh tế không triển khai tiếp nên để hoang vậy. Nghe nói trước kia chỗ này là quán Yên, nơi Lê Cát Trọng Lý khởi nghiệp đàn ca, giờ đổi qua chủ mới là dân kiến trúc nên vẫn giữ được chất riêng. Cho dù Ngôi nhà số 7 không hề hoành tráng hay cầu kỳ, nó luôn chứa đựng nhiều bất ngờ, mộc mạc, một góc càphê biết sáng tạo trên khuôn khổ hạn hẹp. Biết mình biết người nên làm được một góc quán khiêm nhường, nhã nhặn.
Sau cánh cửa gỗ nhỏ là một góc quán dụng giản dị, tiết kiệm nhưng | xinh xinh với những chất liệu tận được bài trí khéo léo, gọn gàng. |
Khoảng thông tầng lên mái kính là không gian "đắc địa" nhất của quán. Đây cũng là sân khấu cho những đêm nhạc cuối tuần ấm áp thân tình. |