Nhà ống là kiểu nhà phố điển hình tại Việt Nam. Trở ngại lớn nhất của loại nhà này là khó tạo đủ ánh sáng tự nhiên và thông gió do không có cửa mở ở hai bức tường bên cạnh. Ngoài ra, người Việt có xu hướng tạo vách ngăn cố định để tách nhiều phòng ngủ.
Mục tiêu chính của các kiến trúc sư là cải thiện không gian tối tăm, ẩm ướt như vậy thành nơi mọi
người có thể thực sự cảm thấy bầu không khí ngoài trời.
Ngôi nhà được thiết kế với 4 tấm sàn đặc dày và không có vách ngăn cố định như bình thường.
Mỗi tấm sàn được giữ ở độ cao khác nhau, có những khoảng trống dẫn ánh sáng phản xạ tự nhiên
từ trên cao, mặt tiền và mặt sau vào nhà.
Ngoài ra, sàn được điểm thêm nhiều lỗ trống của bồn tắm bằng đá mài và nơi đặt chân để ngồi.
Phòng ngủ ở góc trong cùng của tầng một nhưng vẫn đủ sáng.
Việc sử dụng tấm tre đan vào cốp pha để đổ bê tông giúp hoa văn tre được giữ lại và lộ ra
trên bề mặt trần.
Điều này không chỉ nhấn mạnh đến sự liên tục của tấm sàn mà còn tạo ra hiệu quả thẩm mỹ cùng
với hệ thống cửa bằng tre đan.
Kỹ thuật và vật liệu xây dựng của ngôi nhà đều phổ biến ở Việt Nam.
Tường ngăn cố định quen thuộc được thay thế bằng vách ngăn nhẹ, di động. Nhờ đó, chủ nhà có thể điều chỉnh sự
cân bằng giữa tính riêng tư cho mỗi không gian cá nhân và sự thông suốt của toàn bộ không gian lớn.
Những vách ngăn là cửa gấp hoặc trượt và hệ thống cửa sổ lá sách dễ dàng mở ra cho gió lưu thông
tự nhiên qua toàn bộ không gian của ngôi nhà.
Không cần những bức tường cố định vẫn có thể tạo được không gian nghỉ ngơi yên tĩnh, trang nhã
nhờ cửa bằng tre đan.
Chủ nhà có được cuộc sống thoải mái trong ngôi nhà có lối sống kết nối với môi trường tự nhiên
bên ngoài.
Khoảng không lấy sáng trên tầng bốn.
Trong nhà có 15 ô trống cho cây xanh với các loại cây nhiệt đới tạo ra các không gian hấp dẫn và
tươi mới.
Những khoảng lấy sáng và giúp không khí lưu thông giữa các tầng.
Đi tới phía cuối cầu thang, bạn sẽ cảm nhận được thiên nhiên rộng mở với bầu trời xanh quen
thuộc của Sài Gòn.